XEM PHIM SEX Online,TAI PHIM SEX,HAY nhất,NHANH nhất,Sex LOẠN LUÂN,Vụng Trộm,JAV HD CẬP NHẬT hằng ngày. Xem Phim Sex NHANH Nhat HAY Nhat Nhieu The Loai...Là Wap xem phim sex tren ANDROID, IOS Iphone, JAVA... Xem Phim Sex Truc Tuyen Tren Dien Thoai. Tai phim sex 3GP Xem phim sex tren ĐT. Tải Phim Sex Online Cho ĐT hoàn toàn miễn phí. Xem Phim Sex Truc Tuyen Luôn được cập nhật hằng ngày!
Google (Admin) [Off] WapMaster |
- Em có bao giờ dám nhõng nhẽo với anh đâu?
- Ừ thì anh nói như vậy trước đấy. Chứ không anh cưng chiều em quá sợ em sinh hư mất.
- Khiếp. Hai ông bà này lãng mạn kinh thật đấy.
Thằng Dũng thấy hắn nãy giờ vừa rửa ly vừa nói chuyện với gái. Ở trong có phiếu nước cũng không thèm vô làm. Nó đứng ngoài nhìn mấy lão pha chế ở trong cứ lề mà lề mề thì bực mình. Chạy vào xem hắn ở đâu thì thấy hắn nói chuyện với gái. Ức chế không để đâu cho hết. Tức quá phải hét to vào cái tai phone của hắn cho cả hắn và em nghe thấy. Em nghe giọng thằng nào lạ hoắc thì hỏi:
- Ai vậy anh?
- À, thằng bé làm chung với anh. Em chờ anh tý nhé.
Hắn nói rồi rút tai phone ra lườm mắt nhìn nó. Xong nói:
- Chú em mày ghen à? Thấy tình yêu của anh mày lãng mạn chưa?
- Lãng mạn cái búa ấy. Có mà đốt tiền điện thoại á. Ông rảnh quá. Để dành tiền làm mấy việc lớn tốt hơn đấy.- Nó dè bỉu.
- Mịa mày. Tao gọi 6 tiếng hết có năm ngàn bạc có gì mà tốn kém?
- Hả? Gì có năm ngàn?- Nó trợn mắt hỏi.
- Thì xài mạng VietNam Mobile ấy. Có chương trình khuyến mãi mà.
Lão Đức anh hắn đang đi ra úp ly vào quầy nghe hắn nói thế thì há hốc mồm. Mắt sáng như sao hỏi:
- Có cái đấy nữa hả Cường?
- Vâng! Anh dùng sim đó gọi nội mạng 6 tiếng có năm ngàn thôi. Em đang xài nè. Nãy giờ mới hết có 4 tiếng à. Vừa mười hai giờ đêm là vừa hết 6 tiếng. Hê hê.
- À ngon! Để anh về rủ con bé dùng mới được.
- Em cũng nghĩ thế đấy. Chứ thấy anh mỗi lần nạp card chỉ dám nạp mười ngàn hai chục ngàn thì phí ra.
- Ừ! Nhắn tin với nó ngày cũng hết gần trăm tin nhắn. Mấy chục chứ có ít đâu. Để chuyển qua xài cái này cho tiện.
Hắn là cái thằng đầu têu cho cái phong trào dùng sim Vietnam Mobile của quán. Nhất là mấy thằng có người yêu. Sim lại rẻ nên mấy thằng toàn tranh thủ rảnh lúc nào là tám với người yêu lúc ấy. Riết cái quán hắn thằng nào cũng có bạn gái. Chỉ có mỗi thằng Dũng với thằng Phúc Phát là cứ ất ơ ất ơ.
Hắn sau một hồi vật vã với đống ly chất chồng thì nhường lại cho cô tạp vụ. Để cô rửa nốt mấy mâm còn lại. Mình thì vào trong dọn dẹp với mấy người torng bar rồi chuẩn bị về. Trước khi về hắn luôn muốn quầy bar mình phải thật sạch sẽ để ca sau vào không nói gì. Dù ca sau là hắn thật đấy nhưng sáng sớm vào mà thấy quầy bar nó sạch sẽ. Mọi thứ gọn gàng đâu đó là hắn thấy thích lắm.
- Anh Cường tý đi ăn hủ tiếu gõ không anh?- Thằng Dũng đề nghị khi thấy hắn chuẩn bị về.
- Giờ này á?- Hắn hơi lưỡng lự.
- Vẫn còn sớm mà. Đi với em cho vui.
- Ừ đi.
Hắn nói rồi cùng nó bước ra khỏi quán. Hai thằng rủ thêm thằng Phúc với mấy thằng trong quán nữa đi ăn hủ tiếu gõ. Cả bọn đều nhất loạt hưởng ứng vì tối chủ nhật làm thằng nào cũng mệt. Giờ cũng đói muốn nheo cái bụng. Hắn rủ tụi nó tại hắn chưa có xe máy. Có tụi nó đi mình còn được đi ké. Thế là cả bọn lên đường tiến thẳng tới đường Huỳnh Văn Bánh. Tranh thủ ngồi trên xe hắn cũng nhắn tin báo cho em biết rồi bắt em đi ngủ. Em không dám cãi mà cũng đi ngủ luôn.
Quán hủ tiếu gõ này rất nổi tiếng. Ngay gần ngã tữ Nguyễn Văn Trỗi với Huỳnh Văn Bánh. Trên đường Huỳnh Văn Bánh phải đi vào một con hẻm tối nữa mới tới quán này. Quán nắm gần trên đường bờ kè. Nhưng chỗ quán bán hàng này rất sạch sẽ và thoáng mát. Đặc biệt hơn tụi hắn từ sau ngày ấy thì trở thành khách quen của quán. Một tuần cũng gần đủ bảy ngày cả bọn có mặt ở đó.
Hắn trước bên Heo May cũng đi cùng tụi nhân viên bên đó đi ăn hủ tiếu gõ rồi. Nhưng hắn không thích hủ tiếu trên này cho lắm. Cũng bởi một lần hắn ăn trúng một tô hủ tiếu chả biết người ta để hủ tiếu bị mốc hay sao mà hắn ăn không nổi. Bỏ luôn cái tô đó và cái mùi vị của cái tô đó ám ảnh hắn mãi sau này. Từ đó hắn chừa không bao giờ ăn hủ tiếu gõ nữa. Mà đến quán hủ tiếu gõ là hắn luôn gọi cho mình bánh canh. Hết bánh canh hắn cũng ăn nui chứ không gọi hủ tiếu.
Cũng bởi cái quán này có món bánh canh ngon cực kỳ ngon. Sợi bánh canh lớn ăn nó đã cả miệng. Nước lèo lại ngọt thịt nữa. Dù mang tiếng là hủ tiếu gõ chỉ có bảy ngàn một tô nhưng hắn phải thừa nhận là nó ngon hết mức. Từ đó hắn bị ghiền cái món bánh canh. Dù có đi đâu hắn cũng chỉ gọi bánh canh ăn chứ ít khi nào đụng tới mấy món khác.
Sau này hắn xuống Quận 7 làm việc. Đôi khi lại nhớ cái món bánh canh của cái quán này khủng khiếp. Hắn lại rủ nàng mười giờ đêm chạy từ Quận 7 lên Phú Nhuận. Ăn mỗi đứa được một tô hủ tiếu bảy ngàn rồi... đi về. Nghĩ lại thấy mình rảnh vật vã.