XEM PHIM SEX Online,TAI PHIM SEX,HAY nhất,NHANH nhất,Sex LOẠN LUÂN,Vụng Trộm,JAV HD CẬP NHẬT hằng ngày. Xem Phim Sex NHANH Nhat HAY Nhat Nhieu The Loai...Là Wap xem phim sex tren ANDROID, IOS Iphone, JAVA... Xem Phim Sex Truc Tuyen Tren Dien Thoai. Tai phim sex 3GP Xem phim sex tren ĐT. Tải Phim Sex Online Cho ĐT hoàn toàn miễn phí. Xem Phim Sex Truc Tuyen Luôn được cập nhật hằng ngày!
Google (Admin) [Off] WapMaster |
Tác giả: Notepad
Phần 3
Chương 1
Hắn rời khỏi nhà Hiền và “đồng bọn” khi trời đã xế chiều. Cái nắng gay gắt của mùa hè cũng dịu đi được chút ít.
- Để em đưa anh về?- Hiền vẫn không thèm nhìn hắn đề nghị.
- Thôi được rồi. Để anh tự về được rồi. Giờ trời mát đi cũng thoải mái mà.
Nói rồi hắn đi một nước thẳng ra cửa. Vẫy tay chào cả bọn một lần nữa mới quay lưng đi thẳng. Hiền đứng ngay cửa nhìn theo hình bóng hắn dần biến mất vào ngã ba đường. Tay bám vào thành cửa sắt run run như đứng không vững. Hắn về rồi để lại cho phòng em nhiều niềm vui và cũng nhiều điều lạ lẫm. Chỉ có nhà của mấy thằng dân quân là im lìm. Ánh mắt thằng nào thằng nấy như có gai. Nhìn hắn không mấy thiện cảm.
Hắn thong dong đi bộ ra đường Nguyễn Kiệm. Giờ mới để ý đường Nguyễn Kiệm là đường một chiều. Muốn bắt xe bus về hắn phải đi sang đường Hoàng Minh Giám ngay công viên Gia Định mới có trạm. Lại lủi thủi đi thêm một đoạn nữa. Tới trạm dừng. Hắn chợt nhớ lại những lần cùng Quỳnh ngồi ở trên mấy cái thành ghế giả người ta làm cho trạm dừng này. Cũng cái công viên này hắn và Quỳnh có nhiều kỷ niệm mà mãi chả quên được. Hắn ngồi thừ ra. Nghĩ lung tung chuyện, nhớ cái lúc hai đứa nắm tay nhau ngồi ở đây. Nhìn nhau say đắm không nói. Để hết những muộn phiền của cuộc sống riêng tư qua một bên. Cảm nhận tình cảm của nhau chỉ bằng ánh mắt. Quỳnh biết tính hắn không thích nói nhiều khi đang ở hoàn cảnh riêng tư nên Quỳnh cũng chẳng mấy khi là người mở lời trước. Dù là Quỳnh sống hướng ngoại. Lúc nào cũng có thể vui đùa được. Nhưng ở bên hắn Quỳnh cũng rất ít khi nói chuyện. Hắn có không thích cái tính hướng ngoại có phần vượt quá giới hạn của Quỳnh. Nhưng hắn phải thừa nhận mỗi khi nghe giọng nói Quỳnh. Hắn nhẹ lòng lắm. Giọng nói Quỳnh nhỏ nhẹ mang hơi ấm của cái nắng buổi trưa trên cao nguyên Lâm Đồng. Cũng mang chút cái lạnh giá của sương mù buổi sớm trên cao nguyên ấy. Mỗi khi bực mình hay khó chịu. Nghe giọng Quỳnh hắn lại thấy nhẹ nhõm. Ở bên chị Út, hắn cảm nhận sự thư thả khi nhìn vào ánh mắt chị hay nụ cười của chị. Đôi khi là một chút gì đó trẻ con. Nàng thì là người lắng nghe hắn. Nàng không thích nói. Thậm chí nàng có thể nghe hắn nói cả ngày mà chỉ cười rồi “Ừ hử”. Quỳnh thì xoa dịu hắn bằng giọng nói đong đưa. Mỗi người con gái. Đều có một cách hành xử riêng. Nhưng tựu chung lại. Cũng đều là nghĩ cho hắn cả.
Hắn về tới nhà mới nhắn tin cho Hiền. Chả biết trong lòng em nghĩ gì về hắn. Hắn chả quan tâm. Vì hắn biết lúc hắn lên em. Hắn hầu như không sửa soạn gì cả. Quần áo cũng mặc đồng phục của quán. Mồ hôi và sự mệt mỏi hắn đều chưa gột rửa mà phóng lên đó. Cốt xem em là người như thế nào. Có phải là một đứa con gái hám danh lợi như đa phần con gái sống trên Sài Gòn lúc ấy hay không.
- “Anh về tới nhà rồi”.
Hắn chỉ nhắn có mấy từ đó rồi định thay quần áo đi tắm rồi ngủ sớm. Vừa thay được cái quần, hắn đã nghe có tiếng chuông điện thoại. Mở ra thấy của em gọi. Hắn thấy lạ. Có bao giờ em gọi điện cho hắn trước đâu? Thường thì cố lắm cũng chỉ là nhắn tin trước. Chứ bảo gọi điện thì chẳng bao giờ. Theo suy nghĩ của hắn, chắc Hiền yêu hắn rồi cũng nên. Hắn cười cười với suy nghĩ quái gở của mình. Bấm nút nghe.
- Anh nghe nè.- Hắn nói giọng hào hứng.
- ..........
Đầu giây bên kia cả hơn một phút vẫn chẳng thấy có một giọng nói của em. Nhưng hắn cảm nhận được hơi thở của em đang dồn dập. Lâu lâu lại có một tiếng nấc. Hắn biết em khóc, nhưng vì sao mà khóc thì hắn không lý giải được. Hắn và em mới chỉ gặp nhau có mấy tiếng thôi mà. Hắn thở dài hỏi:
- Em khóc à?
- ...........- Em vẫn không nói gì.
- Sao không nói? Không nói anh cúp máy nhé. Anh xót tiền điện thoại thay em quá.- Hắn đâm quạu.
- Anh...quá đáng lắm.- Em nói trong tiếng nức nở.
- Sao lại quá đáng? Anh có làm gì em đâu?- Hắn bị làm cho bất ngờ.
- Anh..... làm em yêu anh từ cái nhìn đầu tiên rồi. Hu hu hu...- Lần này thì em vỡ òa luôn.
- .........- Hắn cứng họng, muốn buông rơi cả điện thoại.
- Sao anh không nói gì? Hức hức...- Em vẫn còn nức nở hỏi hắn khi thấy hắn im lặng cả tiếng đồng hồ.
- Nói thế nào được mà nói? Em chèn vào miệng anh cục gạch bự chà bá lửa thì nói cái gì được nữa.
Em phải bật cười vì lối nói chuyện của hắn. Hắn chẳng biết em có nói đùa không nhưng hành động hiện tại của em làm hắn muốn khó tin cũng không được. Tình cảm thì em đã dành cho hắn cả rổ khi cả hai đứa suốt ngày nhắn tin qua lại với nhau rồi. Giờ gặp hắn em lại yêu luôn được. Hắn tự thấy mình có gì đặc biệt đâu? Cũng hai mắt hai tai một mũi một miệng như mọi người. Thế mà em vừa nhìn là đã bị sét đánh trúng tim rồi. Tội nghiệp em quá. Hắn vặn hỏi: