XEM PHIM SEX Online,TAI PHIM SEX,HAY nhất,NHANH nhất,Sex LOẠN LUÂN,Vụng Trộm,JAV HD CẬP NHẬT hằng ngày. Xem Phim Sex NHANH Nhat HAY Nhat Nhieu The Loai...Là Wap xem phim sex tren ANDROID, IOS Iphone, JAVA... Xem Phim Sex Truc Tuyen Tren Dien Thoai. Tai phim sex 3GP Xem phim sex tren ĐT. Tải Phim Sex Online Cho ĐT hoàn toàn miễn phí. Xem Phim Sex Truc Tuyen Luôn được cập nhật hằng ngày!
Google (Admin) [Off] WapMaster |
Chap 1
"Thành phố bé thế thôi
Mà tìm hoài chẳng được
Tìm hoài sao chẳng thấy nhau giữa chốn đông người
Thành phố bé đến thế thôi
Mà tìm hoài không thấy
Chút ấm áp, chút yêu thương riêng mình"
Hà Nội bé là thế, vậy mà 2 năm rồi, em vẫn chưa đươc gặp lại anh-chàng trai có má lúm đồng tiền với nụ cười rạng rỡ. Ngày ra đi, anh vẫn mang nụ cười ấy, mang theo cả nụ cười của em...
Em - cô gái sinh ra ở vùng quê quanh năm chỉ lo chống chọi với lũ bão. Cuộc sống khó nhọc, khiến da em không trắng, tay em không mềm mại, cũng chẳng biết chăm chút cho bản thân như các cô gái thành phố.
Anh - chàng trai Hà Nội hiền lành và thân thiện, không chơi bời, đàn đúm như các "đại gia" mà em vẫn được nghe bạn bè kể. Một con người mà có trong mơ em cũng chẳng bao giờ nghĩ là em có thể trở thành bạn của anh.
Vậy mà, như một cuốn tiểu thuyết lãng mạn, chúng mình đã yêu nhau...
Ngày hôm đó, có một số điện thoại lạ gọi tới, em nhấc máy. Đầu dây bên kia (chắc nghe giọng con gái có vẻ hơi giật mình):
- Ơ không phải Long à?
- Dạ, anh gọi nhầm số rồi ạ
- Ơ em ơi đây có phải số 092367810x không?
- Dạ anh ơi, số này là 10y ạ
- Ôi thôi chắc anh bấm nhầm, anh xin lỗi nhé
- Dạ không có chi đâu anh (cười)
- Ừ, thế bai bai em nhé
- Dạ chào anh
Cuộc gọi nhầm số đó cứ thế trôi vào quên lãng, đến tận mấy tháng sau, anh gọi lại cho em, giải thích kể kể các kiểu rằng thì là mà hôm đó anh là người gọi nhầm cho em thế nào. Em thắc mắc sao anh vẫn giữ số em mà gọi, anh bảo "tại anh nghe giọng con gái miền trong "DẠ" dễ thương quá nên lưu lại để làm quen. Nhưng mà sợ em hiểu nhầm nên hạ quyết tâm mãi mới dám gọi".
Cứ thế, chúng ta chỉ nói chuyện qua điện thoại, tin nhắn suốt nửa năm liền (hồi đó em đâu biết facebook là cái gì, cũng không phổ biến như bây giờ). Chúng mình như là những người đã thân thiết từ rất lâu. Hàng ngày anh gọi điện kể cho em nghe hôm nay anh đi làm thế nào, anh bị sếp mắng ra sao, hay chuyện con mèo nhà anh suốt ngày nghịch phá rồi làm nũng em thì quanh đi quẩn lại cũng chỉ mấy chuyện điểm số, vì em cũng ít đi chơi với bạn bè. Em nhớ cả những lần giận nhau vu vơ vì những chuyện không đâu. Những lúc ấy, anh luôn là người làm hòa trước, luôn là người làm em cười nhiều nhất vì sự hóm hỉnh của mình. Anh bảo anh thích nghe giọng của em, nói chuyện với em anh cảm thấy thoải mái và bớt cô đơn (thực ra đối với em cũng vậy) Rồi, điều gì đến cũng phải đến, anh hẹn gặp mặt.
Soi mình vào trong gương, thực sự em đã thở dài vì có chút tự ti về ngoại hình của mình. Em sợ anh sẽ chẳng muốn gặp em nữa, cô bé gầy gò, đen đúa với chiếc mũi tẹt xấu xí. Nhìn vào tủ quần áo, còn nản hơn. Chẳng có lấy một bộ quần áo tử tế. Em suy nghĩ, em lưỡng lự, nửa muốn gặp anh, nửa sợ mất anh. Em hỏi anh "nhưng mà em xấu lắm ấy, anh gặp xong chạy mất thì sao". Anh cười phá lên bảo em bị điên, rằng em đừng lo vì anh cũng không khá hơn đâu Và, vin vào lời đảm bảo đó, em đã đồng ý.
Đó, thực sự là một ngày thứ chủ nhật đẹp trời, một ngày mùa đông nhưng không hề ảm đạm như cái tên của nó. Trời vẫn se lạnh, nhưng lại có nắng rực rỡ. Rực rỡ như nụ cười của anh khi em nhìn thấy anh đứng đợi ở cổng. Đúng giây phút ấy, em tin là mình đã yêu.