XEM PHIM SEX Online,TAI PHIM SEX,HAY nhất,NHANH nhất,Sex LOẠN LUÂN,Vụng Trộm,JAV HD CẬP NHẬT hằng ngày. Xem Phim Sex NHANH Nhat HAY Nhat Nhieu The Loai...Là Wap xem phim sex tren ANDROID, IOS Iphone, JAVA... Xem Phim Sex Truc Tuyen Tren Dien Thoai. Tai phim sex 3GP Xem phim sex tren ĐT. Tải Phim Sex Online Cho ĐT hoàn toàn miễn phí. Xem Phim Sex Truc Tuyen Luôn được cập nhật hằng ngày!
Google (Admin) [Off] WapMaster |
Và em về An Giang ngay chiều hôm đó.
Không thể tin được là tại sao em lại hành động điên cuồng như vậy, về đây tới ngày thứ tư, em chỉ đi lang thang, lượn qua mấy ngõ ngách, lâu lâu hứng chí hỏi "nhà có ai tên ... không?". Tuyệt vọng. Sau đó thì tiền trong túi cũng chỉ còn có tầm hai trăm ngàn, em mua mấy ổ bánh mì để dành ăn, nếu ko tìm được, sáng sau em quay về SG.
Và sáng sau em quay về SG nhập học, tâm lý đè nặng.
Đêm đó về đến SG tầm 2h sáng, tim em hồi hộp, đập mạnh như sợ mất vài tấn vàng bốn số 9. Em tới trường lúc 5h sáng, mà 8h mới vô lớp. Em uống hết tổng cộng là 5 ly cafe đen.
8h vô lớp, 9h..., 10h... cái macbook của em bặt vô âm tính. Em có hỏi vài cái win 95 thường đi chung với macbook, nhưng đứa nào cũng hổng biết vì sao hết. Hôm đó đi về trong tâm trạng thèm chết, thì một con win 95 (nhìn cũng đỡ đỡ, nên có thể xếp vào winXP), gặp em biểu, hôm sau khi được nghỉ ở lớp, con macbook của em chạy từ trong trường ra, khóc quá trời đất, từ đó tới nay hổng thấy nó online nữa. Trong lớp ngoài em ra thì éo cóa đứa nào có được sđt macbook của em.
Em vừa buồn, vừa hối hận vì đã cắt đứt liên lạc với người mình (cho là) yêu suốt thời gian như vậy. Không biết thế nào, mọi thứ như tối đen.
Đêm đó đang online fb, có thằng bạn trong lớp biểu, thằng T. hả, con H. chị em của mày ở đường NCT kìa, nãy tao gặp nó.
Em không cần biết trời trăng mây gió gì hết, em chạy một phát tới liền chỗ đó. Em đang nghĩ, ở đó có bệnh viện Nhiệt đới, bệnh viện Chợ rẫy, chắc macbook của em bị tai nạn gì rồi, suy nghĩ đó làm em không thèm hỏi thêm tiếng nào nữa, bay một phát tới luôn NCT.
Hôm đó, chạy tới khúc hùng vương em bị giao thôgn thổi lại, em móc ví ra được ba trăm rưỡi, em đành đưa và chạy luôn, không nói tiếng nào. Mấy chú giao thông nhân từ, không đuổi theo.
CHạy từ đầu đường tới cuối đường, tầm mười vòng như vậy, em mới thấy cái macbook của em đang đứng ở một góc cây. Mặc cái quần ngắn cũn cỡn. Mẹ nó, đầu óc em xoay tít, em muốn tông mẹ vào gốc cây chết cho rồi. Ban đầu, em còn tin rằng (đúng hơn là hi vọng rằng) macbook không như những gì em sợ. Và đúng thật, 12h trễ hơn một xíu (tầm đó, em ko nhớ chính xác), đứng ở NCT, mặc áo ba lỗ, quần đùi thì bệnh tật mẹ gì.
Em bình tĩnh đeo khẩu trang móc sẵn trên xe, chạy tới hỏi, bao nhiêu đêm em? con nhỏ thản nhiên, hai trăm, sau một hồi lượn ra đằng sau, thấy biển số xe em, mặt nó mới xanh mét. Đứng như trời trồng. Em bước xuống xe, máu điên khùng nổi lên, một phần có lẽ vì quân tử nữa, hay cái gì đó tương đương, em tát nó như mình không còn là người.
Không ngờ sau đó, cuộc đời yên ổn của em lại chuyển sang một trang khác. Em mới thấu hiểu được cảm giác mất mát thế nào, và thế giới gái bao khắc nghiệt ra sao.
Tự dưng hổm nay đọc truyện về đĩ điếm, gái gú, em thấy sai bét, sai hết, cải lương quá, màu mè quá, lý tưởng quá... Toàn viết xạo, những gì em và cái macbook bị bung hàng của em trải qua, mới là nhữg thứ đáng quên nhất trên đời, nhưng chẳng tài nào quên được...
---
Vừa đi cafe zìa, SG mưa cmnr
Em bình tĩnh, định nạt nộ giữa đường, nhưng thấy giống Lan vs Điệp quá, nên kêu macbook của em lên xe. Đoạn đường chở nó về tới nhà em, giống như vượt qua mấy ngàn cái dốc vậy, nặng nề. Em chỉ muốn chạy chậm thiệt chậm, để không phải đối mặt với macbook và nó sẽ nói tỉnh bơ "thì H...làm gái chứ làm gì". Nghĩ tới đây, em thấy sợ sợ.
Em dắt ấy vô nhà, em biểu, ngồi đó đi. Phòng em khá hẹp, dài tầm hai mét rưỡi, rộng tầm hơn 1 mét, để một cái bàn, một cái laptop là xem như sạch chỗ. Quần shịp vứt lung tung, nhưng éo còn cảm giác gì để ngại ngùng nữa.
Lần đầu tiên em thấy mình giống một thằng...đàn ông. Em ngồi xuống, hỏi cái macbook của em? mỗi đêm vậy H thường kiếm được bao nhiêu?. Con nhỏ trả lời, tầm một triệu.
Em giận lắm. Em hỏi, chỉ có một triệu thôi hả? (thật ra là với em đây cũng khá nhiều, nhưng không hiểu tại sao em lại nói như vậy. các bác có review tại sao giá 200k. ngày ấy cũng cách đây hơn 2 năm rồi, tụi em vừa mất liên lạc nhau cách đây 6 tháng. những thứ em kể là những chuyện xảy ra suốt hơn 2 năm trời, chứ ko ngắn ngủi có vài ngày).