XEM PHIM SEX Online,TAI PHIM SEX,HAY nhất,NHANH nhất,Sex LOẠN LUÂN,Vụng Trộm,JAV HD CẬP NHẬT hằng ngày. Xem Phim Sex NHANH Nhat HAY Nhat Nhieu The Loai...Là Wap xem phim sex tren ANDROID, IOS Iphone, JAVA... Xem Phim Sex Truc Tuyen Tren Dien Thoai. Tai phim sex 3GP Xem phim sex tren ĐT. Tải Phim Sex Online Cho ĐT hoàn toàn miễn phí. Xem Phim Sex Truc Tuyen Luôn được cập nhật hằng ngày!
Google (Admin) [Off] WapMaster |
Nếu không tin, nếu không yêu người ta, bạn đã chẳng bao giờ có cái ý nghĩ là mình có thể hi sinh vì người ta. Chính vì thế, người ta mới nói người trong cuộc thì thường mù quáng. Họ bị ánh sáng của tình yêu che mờ cả mắt, đâu thể phân biệt được cái gì đúng, cái gì sai, đâu thể mang mọi thứ lên bàn để cân đo đong đếm. Một đặc điểm nữa là những người khi yêu thường rất tự tin vào giác quan của bản thân, họ tin là họ đang làm đúng để bảo vệ tình yêu của mình, nên thường có xu hướng không nghe những lời khuyên bên ngoài của bạn bè, người thân. Ý nghĩ lúc đó là "Mọi người có yêu đâu mà biết người ta là người như thế nào mà đánh giá. Tôi đã lớn, tôi biết dùng cái đầu để suy nghĩ nên tôi biết tự lo cho bản thân mình". Thực tế thì việc sử dụng đầu óc để suy nghĩ trong những mối tình kiểu như thế này ít lắm. Bạn đang ngây ngất trong một mối tình đầu đẹp như trong phim và tự huyễn hoặc bản thân về một hapy ending như trong truyện cổ tích "and they live happlily ever after". Bạn tin tưởng người yêu tuyệt đối, hoặc cố gắng đổ lỗi hết cho hoàn cảnh nếu có chuyện gì xảy ra chứ không phải đổ lỗi cho người yêu bạn. Một lời khuyên dành cho bạn bè của những người như vậy: Mackeno! Nếu đã khuyên mà không nghe thì hãy cứ để người ta tự chịu trách nhiệm với cuộc sống và hành động của mình, nó có thể kết thúc tốt đẹp, hoặc là một bài học vấp ngã đầu tiên về tình yêu. Nếu bạn vì thương người ta mà cứ tiếp tục lải nhải phân tích, hãy cẩn thận, người ta có thể quay lưng lại với bạn ngay đấy
Cuối tuần đó anh đã không về, anh bảo công ty đang có dự án cần hoàn thiện sớm nên tăng cường độ làm việc. 3 tuần rồi mình chưa gặp nhau đấy, anh có nhớ em không? Gọi điện cho em anh vẫn cười vui vẻ, kể chuyện cho em để làm em vui, nhưng anh có biết đằng sau nụ cười ấy là cả một nỗi lòng nặng trĩu. Chẳng hiểu sao em cứ có cảm giác anh đang bước xa dần em, chỉ có 3 tuần không gặp mà em đã thấy thế có phải em bị hoang tưởng rồi không?
Những tin nhắn, những cuộc gọi cũng thưa dần.
Tuần nào anh về được thì chỉ ghé qua, vội vàng đưa em đi ăn, vội vàng đưa em về. Anh bảo anh đi xa nhà, bố mẹ anh cũng thương và nhớ anh nhiều, đợt này lại ít về nên anh muốn dành thời gian ở nhà nhiều hơn. Em cũng chỉ biết im lặng, em tất nhiên là không muốn tranh mất tình cảm của anh với bố mẹ anh rồi. Mặc dù em cũng thương anh, em cũng nhớ anh. Anh đã ở bên bố mẹ anh hơn 27 năm rồi, còn anh mới ở bên em gần 2 năm thôi. Suy nghĩ như thế có ích kỉ quá không?
Ngày tốt nghiệp cũng đã đến, cái ngày em sẽ chính thức bước chân ra đời để được xô, để được ngã, để không phải lo lắng chuyện bài vở, chuyện thi cử. Ôi nó mới sung sướng làm sao. Anh đã từng hứa khi nào em tốt nghiệp anh sẽ mua một bó hướng dương thật to cho em, vì em thích hoa hướng dương lắm. Loài hoa luôn hướng về ánh sáng mặt trời, cũng như tâm trí em lúc nào cũng chỉ hướng về anh...
Thế nhưng...
Anh đã chẳng đến...
Lại việc công ty quá bận và anh không thể xin nghỉ được.
Lấy bằng tốt nghiệp xong, cả nhóm bạn quyết định "xõa" một bữa, đi ăn đồ Hàn Quốc. Lục tục kéo nhau đến, gửi xe rồi kiếm chỗ ngồi. Trong lúc đảo mắt tìm chỗ, tim em bỗng đập thình thich khi nhìn thấy "ai đó". Cái lưng quen quá, mái tóc cũng quen, nhưng lại ngồi quay lưng lại nên không nhìn thấy mặt, chỉ thấy người ấy đang ngồi cùng một cô gái tóc đỏ sành điệu, da trắng và phải công nhận là, rất xinh. Chưa biết nên phải làm thế nào thì đã bị lũ bạn kéo sang phòng khác ngồi. Ngồi ngẩn một lúc, em mới nghĩ ra việc gọi điện cho anh. Anh không nghe máy. Tự nhiên thấy trong lòng nóng như có lửa đốt, em quyết định chạy sang phòng bên để nhìn thêm một lần nữa, thì 2 người đã không ở đó. Em như người mất hồn, có phải anh không? anh nói dối em để đi với người khác? hay chỉ là một ai đó giống anh? trên đời này thiếu gì những người giống nhau? Em cứ tự đặt câu hỏi rồi lại tự cố an ủi bản thân. Suốt bữa ăn em đã không thể ngừng suy nghĩ. Đến bây giờ em cũng chẳng nhớ được hôm đó em đã ăn món gì và vị của đồ ăn Hàn Quốc nó như thế nào nữa.
Tối về em nhắn tin cho anh
"Hôm nay em thấy ai giống anh cực ở quán ăn Hàn Quốc ấy"
"Giống thế nào cơ, anh đang bận trăm công nghìn việc trên này đây này, giá mà được đi ăn đồ HQ sung sướng như em đã mừng"
"Hay là anh thật ấy, anh đi với chị bạn cấp 2 à? cứ nói đi em không giận đâu" (nhấn send và lại bắt đầu hồi hộp chờ reply, "nói với em là không phải đi")
"Em lại bắt đầu rồi đấy, thôi đừng nói chuyện nữa không lại cãi nhau bây giờ"