XEM PHIM SEX Online,TAI PHIM SEX,HAY nhất,NHANH nhất,Sex LOẠN LUÂN,Vụng Trộm,JAV HD CẬP NHẬT hằng ngày. Xem Phim Sex NHANH Nhat HAY Nhat Nhieu The Loai...Là Wap xem phim sex tren ANDROID, IOS Iphone, JAVA... Xem Phim Sex Truc Tuyen Tren Dien Thoai. Tai phim sex 3GP Xem phim sex tren ĐT. Tải Phim Sex Online Cho ĐT hoàn toàn miễn phí. Xem Phim Sex Truc Tuyen Luôn được cập nhật hằng ngày!
Google (Admin) [Off] WapMaster |
- Đang bận tối tăm mặt mũi với cái đồ án tốt nghiệp nè - Ngọc thở dài, lôi trong ba lô ra chiếc laptop.
- Cố lên, giỏi như Ngọc thì lo gì? – tôi cười.
- Nhưng không bằng Minh, lĩnh mấy cái học bổng mà chưa khao bạn bè chầu nào nha!
- À…Minh sơ ý quá, vậy hôm nay chịu phạt vậy.
- Chỉ cần có thành ý, Hi! – Nàng vén tóc, khẽ cười.
- Ngọc nè, Minh trả Ngọc cuốn sách thiết kế cảnh quan chưa nhỉ?
- Trả rồi, vẫn hay quên quá! – nàng bũi môi.
- Tại nhớ mang máng thôi! – tôi cười và quay lại với mấy bản vẽ.
Ngọc trước đây là hàng xóm của tôi, năm 3, chúng tôi ở trọ cùng một khu. Ngọc học ngành Quy Hoạch, cũng 5 năm giống như Xây Dựng. Hồi đó vì chung trường, mà Ngọc lại chỉ đi xe đạp, nên tôi thường chở nàng đi học bằng xe của mình.
Ngọc là một cô gái ngoan đúng nghĩa, nàng học giỏi, chăm chỉ. Ngọc hay nấu ăn, những hôm làm biếng đi ăn cơm ngoài, tôi lại góp tiền với Ngọc đi chợ, dù chỉ là cơm sinh viên, nhưng tôi vẫn thấy những món ấy ngon chẳng kém sơn hào hải vị.
Tôi công nhận, lúc ấy tôi còn khá bồng bột và tôi đã có 1 hành động ngu ngốc, tôi tán tỉnh Ngọc, nhưng không phải vì tôi thích cô hàng xóm này, chỉ đơn thuần là muốn chứng tỏ bản thân mà thôi. Nhưng Ngọc không biết điều đó, những hôm chở nàng đi học, ăn cơm chung với nàng, tôi lúc nào cũng thể hiện tình cảm, với tôi đó chỉ là vở kịch. Dần dần, tôi nhận ra Ngọc thích tôi. Nhưng chính lúc đó, tôi thấy mình thật khốn nạn.
Không khốn nạn sao khi bạn tán tỉnh một cô gái, để cô ấy thích bạn, thậm chí là yêu bạn, rồi sau đó từ bỏ vì chỉ xem tình cảm như một trò vui? Không khốn nạn sao khi làm trái tim ai đó yêu, rồi làm nó tan vỡ? Không khốn nạn sao khi bạn khiến một người con gái khóc vì bạn? Và tôi đã nhận ra điều đó. Tôi đã không làm cái việc cuối cùng khi một chàng trai tán tỉnh một cô gái – “tỏ tình”, thay vào đó, tôi chạy trốn Ngọc. Tôi chuyển nhà, đổi số điện thoại, ít liên lạc với những đứa bạn trong khu trọ. Tôi không muốn Ngọc yêu mình. Ngọc là một cô bạn tốt bụng, hiền lành, tôi không muốn nàng tổn thương. Tôi không nghĩ mình đã làm đúng, nhưng ít nhất nó là điều tốt nhất mà tôi có thể làm.
Một thời gian dài đã qua, Ngọc trông khác đi nhiều, xinh đẹp hơn, dày dạn hơn. Đôi lúc tôi tự hỏi: vì sao mình lại không yêu Ngọc, như tôi đã yêu Quỳnh Chi, hay tôi đang yêu Tiểu Quỳnh? Có ai có thể trả lời câu hỏi vì sao bạn yêu 1 người không? Tôi nghĩ là không. Nếu bạn nói bạn yêu 1 cô gái vì đôi mắt cô ấy, vậy lúc cô ấy mù thì bạn hết yêu à? Bạn yêu vì nụ cười cô ấy, vậy lúc cô ấy khóc, bạn hết yêu ư? Bạn yêu vì bộ ngực hay cặp đùi cô ấy, vậy không được làm tình thì bạn hết yêu sao? Tình yêu thật kì lạ! Tôi không biết nó là gì…nhưng vẫn yêu.
Tôi đứng dậy ra ngoài khi Ngọc vẫn đang chăm chú vào màn hình máy tính. Tôi mua một ly sinh tố cho nàng và một chai coca cho mình. Nhân lúc nàng mất tập trung, tôi khẽ lại gần, áp chai coca lạnh vào má nàng, nàng giật mình.
- Oái …giỡn hoài. – Ngọc làm mặt giận.
- Này…trả nợ! – tôi chìa ly sinh tố ra.
- Vẫn còn nhớ Ngọc thích sinh tố bơ à? - nàng vui vẻ hỏi.
- Không, quên rồi, tình cờ mua trúng thôi. – tôi cười.
- Hi…cảm ơn!
Tối Thứ 5:
Hôm nay Quỳnh đi học muộn một chút, trong bộ võ phục và chiếc hakama mày xanh, trông nàng lạnh lùng và gần như chẳng quan tâm gì đến mấy thằng con trai đang nhìn mình.
Điều làm tôi điên máu nhất là khi tiếp cận Quỳnh, định bắt chuyện với nàng thì tên Hùng, từ trên trời rơi xuống chắn ngang đường.
- Hi, Quỳnh! – tôi cười chào nàng.
- Ừm… – nàng nhìn tôi lạnh lùng.
- Quỳnh ơi, anh Long gọi kìa – Hùng gọi Quỳnh rồi nhìn tôi cười đểu.
- Ừ…để em qua! – nói rồi nàng quay đi, chẳng chào tôi lấy 1 câu.
Một lúc khác.
- Quỳnh xem thử, động tác này đúng chưa? – tôi cầm tay Thảo, nhìn sang nàng.
- Chưa…cúi người xuống 1 chút – nàng nói mà mặt lạnh tanh.
- Quỳnh ơi, lại tập với anh đòn này! – Long gọi nàng.
- Vâng…em lại ngay. – nói xong nàng đứng dậy đi về phía Long.
Không hiểu Long là gì với nàng, gọi là nàng đi ngay, chưa kể tên Hùng cũng túm lại. 3 người họ nói chuyện trông rất vui. Tên Hùng thì huyên thuyên đủ chuyện, nhưng nàng có vẻ chẳng quan tâm mấy, chỉ có Long là làm nàng cười. Sự lo lắng và nghi hoặc dâng lên trong tôi. “Có khi nào Long là bạn trai của Quỳnh?”- tôi nắm chặt tay.
- Anh…anh! – Thảo gọi tôi.
- Hả…gì – tôi thở dài.
- Sao hôm nay trông lạ vậy?
- Không sao!
- Còn nói là không sao…giống như vừa bị “đá” xong!
- Ai đá? – tôi ngạc nhiên hỏi.
- Thì chị Quỳnh đá anh! – Thảo cười.