XEM PHIM SEX Online,TAI PHIM SEX,HAY nhất,NHANH nhất,Sex LOẠN LUÂN,Vụng Trộm,JAV HD CẬP NHẬT hằng ngày. Xem Phim Sex NHANH Nhat HAY Nhat Nhieu The Loai...Là Wap xem phim sex tren ANDROID, IOS Iphone, JAVA... Xem Phim Sex Truc Tuyen Tren Dien Thoai. Tai phim sex 3GP Xem phim sex tren ĐT. Tải Phim Sex Online Cho ĐT hoàn toàn miễn phí. Xem Phim Sex Truc Tuyen Luôn được cập nhật hằng ngày!
Google (Admin) [Off] WapMaster |
Ngày mình đi, đó là vào ban đêm, tầm 11h đêm. Cả nhà chia tay nhau, các anh chị kia đã ngủ. Chỉ có mẹ mình đau xót tiễn đưa ba cha con mình. Có lẽ đến bây giờ mình vẫn chưa hiểu được cái cảm giác mà ba mẹ mình phải chịu đựng khi phải chia cắt, nhất là mẹ mình. Khuôn mặt mẹ gầy sọp hẳn đi , mắt rầu rầu mà miệng vẫn cười bảo : » con đi ngoan nhé ! » Sợ mình khóc, mẹ dúi cho mình đồng bạc và tờ giấy 2K nóI dối : « con đi chơi ,ba mua kẹo cho ăn » . Khi cánh cửa đóng sập lại , mẹ mình vào nhà trong khóc. Ba cha con mình lầm lũi lên đường đến điểm tập kết để lên xe chạy ra tàu.
Trên xe cũng khá đông người, tuy nhiên hầu như tất cả chỉ im lặng, không một tiếng nói chuyện . Lúc nhỏ thì không hiểu . Nhưng bây giờ khi lớn mình hiểu cái cảm giác cay đắng khi phải rời xa nơi chon nhau rắt rốn. Ba mình không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm mình chặt. Chuyến xe lầm lũi đi trong đêm. Mình không rõ lộ trình lắm. Tất cả chỉ là màu đen vào ban đêm và màu xanh của lá rừng ban ngày. Nhưng chuyến đi bị thay đổi khá nhiều , sau này mình mới hiểu là do bị động nên chuyến xe phải chạy lên một ngôi chùa nào đó sát biên giới Campuchia. Phải trú ngụ nhờ 2,3 ngày trong một ngôi chùa đó. Điều kiện ăn uống, sinh hoạt thì mình không kể ở đây do an hem cũng dư hiểu là không tốt chút nào. Mình chỉ ấn tượng ở chỗ ở khoảng đi vệ sinh.
Anh em cũng biết thời đó nghèo, làm quái gì có thức ăn chăn nuôi . Đa số người ta nuôi cá tra bằng phân người. Có những cái toalet lộ thiên ngay bờ hồ, sông, ao nuôi cá. Các bác tưởng tượng thế này : mông của các bác phía trên mặt nước 3m. Mỗi một quả bom các bác thả xuống thì có một đống cá đói nhảy lên tranh đớp. Chúng nó tranh giành nhau ầm ĩ cả khúc sông phía dưới cái toalet. Lần đầu tiên trong đời, mình thấy cảnh đó nên cứ trố mắt nhìn quên cả giải quyết nỗi buồn. Vui không thể tả anh em ah . Nhưng kể từ đó trở đi, ăn cá tra thấy ghê ghê thế nào ấy.
Còn nhiều câu chuyện để kể trong chuyến đi lắm. Hết bị công an đuổi đến cướp dí, tuy nhiên kí ức không sâu đậm lắm mà do ba kể lại nên không nêu ra ở đây. Sau khoảng 3,4 ngày , do bị động quá nhiều nên tàu không thể cập đón được, cả đoàn phải quay về điểm xuất phát rồi ai về nhà nấy. Hy vọng vượt biên đã không thành nên khuôn mặt tất cả đều mang một bầu không khí u ám. Riêng mình thì vui lắm, do sắp gặp lại mẹ .
Trong đêm trở về, mẹ mình run run mở cửa ôm lấy an hem mình mà khóc vì mừng. Mình móc túi lấy lại đồng bạc và tờ 2K trả lại cho mẹ. Bản tính trẻ thơ khi đó không hiểu, mình đi mẹ mình cũng khóc , khi về mẹ mình cũng khóc. Tuy nhiên bây giờ thì đã hiểu
Kể từ đó trở về sau, ba mẹ mình quyết định . Dù sống hay chết cũng ở Việt nam này , cùng bên nhau.
Đó là một kỷ niệm trong đời mà mình may mắn được trải qua khi còn nhỏ, đủ để hiểu cảm nhậm được sự quan trọng của gia đình đoàn tụ. Rất may mắn, khi chuyến đi bị thất bại vì nếu đi được thì giờ đây có lẽ tiếng Việt mình còn không sõi và gia đình vẫn còn bị ly tán.
Câu chuyện 13 : « Có gì vui bằng Tết cổ truyền với tiếng pháo ! »
So sánh điều kiện sống hiện bây giờ với những năm 92- 93 thì quả là khác nhau nhiều lắm. Ngày đó, lũ trẻ con chỉ mong đến ngày lễ tết để được ăn ngon, mặc đẹp, được lì xì trong 3 ngày tết cổ truyền. Cái không khí tết bắt đầu từ đêm 28 kia. Cả nhà chuẩn bị mứt quả , chuẩn bị đồ nấu bánh chưng, và quan trọng nhất là vài mâm pháo. Bánh chưng có thể thiếu, mứt có thể thiếu hoặc thứ gì có thể thiếu cũng được, nhưng vài mâm pháo tét, pháo đùng thì không thể thiếu. Nhà nào sang sang hơn nữa thì chuẩn bị sẵn vài chục cây pháo bông. Đám con nít thì chơi pháo chuột, pháo chuồn chuồn, pháo đĩa . Không khí rộn ràng vui không thể tả. Nếu thiếu tiếng pháo thì cái tết cổ truyền chẳng còn là tết cổ truyền nữa.
Ngày 29 tết, cả nhà hì hụi gói bánh chưng, thịt heo, đậu xanh , gạo nếp thì nguyên chất, đúng chất mộc mạc. Nhà nào cũng có một nồi bánh chưng, chả có ai lại đi mua bánh chưng công nghiệp như bây giờ. Nhiều lúc cả xóm cùng bày ra sân gói chung , hoặc nhà này qua góI phụ nhà kia. Cảm giác thân thương mộc mạc vô cùng. Gói xong, còn dư một ít nếp, thịt , ba mình gói vài cái bánh nhỏ nhỏ cho an hem mình. Mỗi đứa một cái bành đòn cái có nhân, cái không . Tất cả dồn vào nồi và nổi lửa. Củi thì đun vô tư do tích trữ từ đầu năm. Từ bé đến lớn, mình năm nào cũng dành canh nồi banh chưng hoặc chí ít là ngồi canh lửa cho đến khi buồn ngủ. Cái cảm giác đón giao thừa trong đêm thú vị lắm an hem ah. Giống như mình đang đứng giữa sự chuyển giao của thời gian vậy. Tiếng gió se se lạnh của trời đêm trong xóm nhỏ khiến mình đôi khi rung mình nhưng lại ấm áp ngay bời ngọn lửa cháy tí tách trong bếp bánh chưng. Thằng Bi – thằng này là đứa gầy tong teo nhất xóm trong khi ba mẹ nó lại bán thịt heo trong chợ – gọi cả nhóm tụ tập lại quanh bếp bánh chưng nhà nó . Nó lôi ra một bọc thịt heo mà ba mẹ nó bán ế. Cả đám hì hụi móc than hồng trong bếp ra và bắt đầu chất thịt nên nướng. Mùi thơm sực nức của thịt mỡ lợn cháy thơm bay khắp xóm. Người lớn khẽ nhằn không cho nghịch lửa nhưng miệng lại cười. Màn đêm buông dần trên cả xóm, tĩnh mịch trong đêm chỉ còn tiếng tí tách của bếp lửa. Nhưng đây chính là cái hương vị của Tết cổ truyền.